Giản tiện nhất là món rắn bông súng nướng
 lèo. Cầm đuôi, quật mạnh đầu rắn xuống đất hoặc bờ rào, vách nhà, rồi 
cứ vậy mà cuốn tròn mình rắn trong gắp, kẹp lại, để lên bếp lửa than 
hồng. Trở mặt rắn lần nữa, trong thời gian ngắn, đã có những con rắn nhỏ
 như ngón tay cái chín đều, mời gọi. Dùng tay bẻ từng khúc ngắn vừa ăn, 
chấm nước mắm me ăn vừa giòn da, vừa ngon ngọt thịt còn “ứa” những giọt 
máu hồng, nhưng ngon “ác liệt” là nhai luôn xương, nghe rau ráu.
Ngon “thấu trời” là món rắn bông súng làm
 dồi, nấu cháo. Để thực hiện món này, người ta làm sạch vảy rồi lột da 
rắn. Công đoạn lột da rắn đòi hỏi phải có “tay nghề”, lớ quớ da rách, 
coi như không hoàn thành món dồi độc đáo được. Da lột còn nguyên, rửa 
sạch, để đó. Lọc thịt rắn, loại bỏ một ít xương to, nếu không thì để 
nguyên đem bằm thật nhuyễn rồi trộn đều với ba rọi bằm cùng một ít tiêu,
 hành, nước mắm. Khéo tay dồn hỗn hợp này vào trong da rắn sao cho không
 nứt, bể. Dồn xong, dùng cọng hành trụng buộc túm một đầu lại, cho vô 
nồi cháo. Khi cháo nhừ tỏa mùi thơm phức là biết món ăn đã hoàn tất. Gắp
 con rắn chín nằm cong queo trong nồi ra, cắt từng khúc vừa ăn cho vào 
dĩa trộn đều với rau ghém bằng bắp chuối.
Mồi màng đã sẵn sàng, xin mời các “huynh”
 cầm đũa. Gắp khúc rắn bông súng có lẫn rau ghém chấm nước mắm giấm ớt 
tỏi đường hoặc chấm muối hột đâm ớt xanh, cho vào miệng nhai sẽ biết cái
 sự ngon của cuộc đời này như thế nào. Nhấm nháp dồi rắn với rượu nếp 
rặt sôi tim mới là tuyệt thú. Khi sần sần trong người, húp chén cháo rắn
 bông súng nóng hổi, bao nhiêu mồ hôi trong người “túa” ra và cơn ngà 
ngà say bỗng dưng tiêu biệt, mới biết “trời cao đất dầy” là thế nào. Bảo
 đảm ăn một lần ghiền suốt đời!
Nhận xét
Đăng nhận xét